watch sexy videos at nza-vids!
truyen sex wap phim anh sex, Truyen Dam 18+ , Wap Đọc Truyện SexXem Truyện Loạn Luân,Sex XXX, Truyện Sex Nứng Về Khuya Đêm danh cho diện thoại anh sex địt nhau 2014,truyen sex update
Tin nhắn đẹp, sms vui, SMS Kute, SMS xếp hình
VtruyenSex.Sextgem.Com
Thế Giới Truyện Sex Lớn Nhất
PHIM ANHTRUYENSEX

 
Nội dung : Phim sex làm tình với em còn trinh cực kì hay. 
Dung lượng: 29 phút 
 Tải phim về máy


 
Nội dung: Phim sex con gái và cha dượng làm tình cực đỉnh.
 Tải phim về máy



Nội dung :Phim sex hay đi khám phụ khoa bác si de ra dis... 
Dung lượng: 28 phút 
 Tải phim về máy


 
Nội dung: Phim sex làm tin sori hara hấp dẫn. 
Dung lượng: 17 phút 
 Tải phim về máy

Blog Sex cập nhật

Thầy giáo tuấn chơi học sinh

Vào khoảng giữa thập niên 80, chúng tôi đang học cấp 2. Dân nông thôn như chúng tôi làm gì có điều kiện tiếp xúc với những phương tiện truyền bá văn hóa, nói chi là văn hóa độc hại như bây giờ. Tụi choi choi như chúng tôi ngoài một buổi đến trường thì phải ra ngoài đồng phụ giúp ba mẹ. 
Ngoài những tên chơi bời liêu lõng, còn thì chúng tôi thật ngây thơ, nhút nhát. Chuyện yêu đương cũng có nói đến, nhưng chỉ là những lời cáp đôi “vô tư” của lũ bạn. Trong lớp chúng tôi có Hùng được xem như là thần tượng của đám ăn chơi. Hùng là em của cô Diệu, là em vợ của thầy Tuấn. Hùng có gia đình ở thành phố Mỹ Tho, nơi phồn hoa đô hội, cũng là nơi sinh ra lắm kẻ choi choi như tụi tôi mà ăn chơi nhiều hơn học. Vì lẽ đó mà đáng lẽ Hùng phải học hơn chúng tôi đến 3 lớp, đằng này đang học lớp 8. Sau 3 năm học không lên được lớp 9, gia đình quyết gởi Hùng về quê cùng chị gái để xa lánh những môn ăn chơi, cũng là để tránh cho Hùng mặc cảm với bạn bè. Nếu không kể về những tệ nạn ăn chơi thì Hùng được chấm 8/10. Khá điển trai, to lớn, trắng trẻo, nhất là có cái cười thật duyên. Thật lắm chuyện từ Hùng. Bình thường anh ta trông thật là hiền, ít nói. Ai hỏi chỉ cười cười, nhưng khi đụng chuyện, anh ta thật hào hùng. Chính từ Hùng mà chúng tôi biết đủ thứ về những chuyện ăn chơi. Chuyện trai gái chuyện ân ái yêu đương? ban đầu chúng tôi còn bỡ ngỡ (ý nói là ngại ngùng), nhưng nghe sao hấp dẫn quá. Mật ngọt rồi cũng bẫy được mồi. Đó là Tàu, con bé cỡ tuổi chúng tôi nhưng thuộc dạng phát triển sớm. Hồi ấy chúng tôi đâu biết đánh giá thế nào là mông to vú nở, chỉ thấy rằng ngày ngày con bé vào sớm hơn dăm mười phút rồi xã tóc ra chải. Mái tóc dài đen mượt (thật có có thể thấy ở cô gái nhà quê khác) xõa qua bờ vai được cô ấy chải chuốt thật kỹ trước khi kẹp gọn lên. Cô bé đâu biết rằng những lúc nghiêng người để chải tóc như vậy, một phần ngực đã lộ ra ngoài nhờ cổ áo sơ mi trệ xuống, nó không thoát khỏi những cặp mắt cú vọ của bọn con trai chúng tôi, nhất là sau khi được Hùng “chỉ giáo”, khi ấy cái nhìn có lẽ nghệ thuật hơn, điêu luyện hơn. 
thay-giao-tuan-choi-hoc-sinh 
Mãi sau này chúng tôi mới phát hiện ra cô bé đã rơi vào bẫy mật của Hùng. Chàng ta thường tặng cho cô bé khi thì cái kẹp (dù chỉ vài ngàn với giá trị như bây giờ), khi thì quyển sách, trông có vẻ con nhà gia giáo ra phết. Rồi những mảnh giấy ghi chí chít của Hùng, rồi của hai người trao cho nhau. 
Một lần sau khi tan học do trời mưa rất to nên ai có áo mưa thì về, còn một vài tên trong bọn chúng tôi đi lòng vòng các dãy phòng học khác. Khi đi quay lại phòng chúng tôi thì lạ thật nó đã được đóng kín, các khung cửa sổ cũng được ai đó khéo léo kéo xụp xuống từ bên trong. Cố gắng nhìn vào thì chúng tôi phát hiện bóng ai đó như là Hùng đang cố nhoài người ra trước để ôm cái vật gì đó một cách không khó khăn lắm. 
Nói về Hùng và Tàu. Sau một vài tuần chịu lửa, Tàu coi như thuộc hẳn về anh chàng. Không ai biết, cũng không ai ngờ rằng một tên như Hùng lại mau chóng câu được cô bé ngộ nghĩnh như vậy. Họ đã ngầm giao kèo nhau là không được công khai chuyện này với bất kỳ ai vì họ đang còn ngồi trên ghế nhà trường. Thời gian trôi đi họ càng quần quít nhau hơn. Vì Hùng đang ở nha tập thể cùng với chị ruột và anh rể ngay cạnh trường, nên hàng ngày chàng ta vờ đi sớm để đón nàng, trao cho nàng những cái nhìn đắm đuối. Còn nàng thì hưởng ứng lại bằng cách đứng nép vào góc tường để cho chàng hôn. Ban đầu chỉ là những nụ hôn lên mái tóc, rồi mặt mũi,? khi thì họ hẹn nhau đi sớm một tí, khi thì ở lại trễ một chút. Cái tuổi đang phát triển như Tàu mà gặp hơi hướm đàn ông thì như phản ứng có chất xúc tác vậy. Nàng càng chăm chút cho mình hơn, sạch sẽ hơn, thơm tho hơn. Những điều này làm hài lòng Hùng rất nhiều. Trong lòng càng hãnh diện vì câu được con mồi to. 
Hôm nay trời chuyển mưa đen kịt, họ nghĩ rằng khi tan học, chúng bạn sẽ tranh thủ về nhà để khỏi mắc mưa, chứ đâu ngờ rằng còn những tên như chúng tôi. Nhìn qua khe cửa, Hùng đang nhoài người về phía trước ôm ghì lấy cô bé kéo sát về mình. Cả hai còn đang đứng nép sát vào vách. Họ dìu nhau ngồi xuống bàn, lúc mông con bé chạm thành bàn thì Hùng cũng trong tư thế đứng thẳng. Thật là tiện, nàng thì ôm ngang hông, còn Hùng hai tay đang mân mê bờ tóc. Với tư thế đứng như vậy, Hùng phải chồm người xuống thì môi mới kình nhau được. Nó nhìn con bé như chưa bao giờ được nhìn, bất thần nó cúi xuống hôn lên trán con bé, đó là hành động mà nó vẫn thường làm và hôm nay nó muốn tiến xa hơn nữa. Lúc này con bé như rút đầu vào ngực của Hùng, thỏ thẻ : 
- Hùng có thương em không ? 
Hùng không trả lời, đưa tay nâng cằm nàng lên rồi chầm chậm hôn nhẹ qua môi. Đôi má nàng đỏ bừng, vì từ lâu lắm rồi, người lớn thường nói với nhau rằng khi hai người hôn môi nhau cũng chính là lúc họ thành chồng vợ của nhau. Với Tàu đây là lần đầu tiên được người con trai hôn môi, có lẽ nào sẽ là vợ của Hùng? Nàng nghĩ như vậy. Nhưng được làm vợ của Hùng thì cũng đáng tự hào lắm chớ ! Mắt lim dim tận hưởng hương vị đầu đời, nàng càng ôm chặt lấy chàng như thể phó thác cuộc đời này, tấm thân này cho Hùng. Không ngại ngần, Hùng liếm nhẹ vành môi, nó ngon như thể trẻ em liếm cây kem vậy. Với Hùng thì đây đâu phải lần đầu được hôn môi và nút lưỡi, nó quá điêu luyện. Nhưng lần này xem ra nó có vẻ trân trọng lắm. Nó không dám làm mạnh, không hấp tấp như đối với tụi chơi bời khác, và chính vì vậy mà nó thấy ngon, thấy đã. Tàu thì còn trinh nguyên, nên với việc âu yếm nhau thì làm sao biết. Nàng chỉ biết làm theo cái cảm giác mà Hùng truyền sang. Răng của nàng khép hờ giờ đây đang được lưỡi của Hùng lay nhẹ như muốn chui vào bên trong. Chính cái cảm giác dùng lưỡi của mình để cưỡng bức cái miệng của nàng cũng thấy đã. Hùng cố đẩy lưỡi mình vào trong, rồi ngoái tròn. Nàng không biết làm như thế nào, nên chỉ buông lỏng lưỡi ra cho chàng định. Nhẹ nhàng rút lưỡi ra, Hùng nút mạnh. Bây giờ thì lưỡi của nàng nằm gọn trong miệng chàng, mặc sức cho Hùng mút, liếm. Khi Hùng cắn nhẹ đầu lưỡi, cũng như nút, cái cảm giác khó tả lan truyền khắp cơ thể nàng. Lúc này hai tay Hùng không còn nới bờ vai mà chuyển dần xuống mông. Chàng lướt nhẹ. Con gái nông thôn như Tàu thường không mặc quần tây đi học, mà chỉ là nhửng quần vải mềm, dây thun. Không khó khăn, Hùng đã lầndọc theo mí quần lót, và cũng thật dễ dàng cảm nhận bờ mông tròn lẵn , mềm mại. Để cho chàng của mình tận hưởng hai bờ mông, nàng đã nhíc đứng lên, hai cơ thể quấn sát vào nhau. 
- Anh yêu em quá. Giá mà chúng ta không còn đi học thì anh đã hỏi cưới em làm vợ 
- Thì chúng mình vẫn được gần nhau đấy thôi ? 
- Nhưng anh muốn chỉ có hai ta, anh muốn ôm em mà không cần phải lén lút, muốn được hôn lên da thịt em, không chừa chỗ nào hết. 
Thật mâu thuẩn, ngoài miệng thì nói vậy, nhưng chưa hẳn trong lòng chàng có thật thương nàng hay không, chỉ biết rằng khi được gần nàng thì Hùng thấy dễ chịu vô cùng. Hùng chưa vội tiến vào vùng cấm vì Hùng muốn khi ấy sẽ training cho nàng trước và lúc thật chín mùi thì việc ấy có khó chi. So với nhiều đứa con gái khác, Tàu thật dễ mến. 
Những ngày sau đó, Hùng thường tặng cho nàng những cái hôn vào môi, không còn e dè hôn lên tóc như lúc ban đầu nữa. Nàng đón nhận, nàng hãnh diện, nàng thõa mãn. 
Vì nhà ở cạnh trường, nên những việc như thế ngoài chúng tôi ra còn có thầy Tuấn cũng biết. Thầy mơ hồ thấy có cái gì đó bất thường ở hai đứa, một là đứa em vợ, còn một đứa là học sinh của mình. Trong thâm tâm thầy cũng đang muốn tìm cơ hội để tìm ra sự thật. Một bữa sau khi hôn nhau, Hùng nói : 
- Anh muốn chủ Nhật này em vào đây với anh, chúng ta hôn nhau cho thõa lòng mong ước 
- Nhưng em sợ thầy Tuấn với cô Diệu 
- Hỏng sao đâu, chủ Nhật nào anh cũng vào phòng học để ngủ trưa. Chớ bộ em không còn thương anh nữa hả ? 
- Đâu có, em chỉ sợ vậy thôi. Em sẽ vô với anh. Em sẽ đem mít vào cho anh ăn nhé, anh thích lắm phải không? 
Ngôi trường của chúng tôi ngày thường thì rất đông học sinh và người lui tới, nhưng đến chủ Nhật thì chỉ có Hùng lãng vãng các phòng học, họa hoằn lắm mới có vài đứa trẻ chăn trâu vàvào trú nắng. Nếu không có tình ý trước thì không ai biết chuyện hẹn hò này. Thầy Tuấn đã để ý thấy Hùng cứ ra vào trông ngóng, như mong đến giờ nghỉ trưa để làm cái chuyện gì đó bí mật lắm. 
Như đã hẹn, Tàu đến và đi thẳng vô phòng học, Hùng đã chờ sẵn. Nó vồ tới ôm chầm lấy nàng hôn tới tấp. Nàng hồ hởi đón nhận. Trong bộ bà ba, nàng rực rỡ lạ thường. Nếu như con gái thành thị diêm dúa trong đầm dạ hội hay những nữ sinh thành thị thướt tha trong bộ áo dài, thì nàng thật kiều diễm trong bộ bà ba đầy tính thôn dã. Không phải aó mut-si-lin mỏng tăng khiêu gợi, nhưng Hùng có thể nhìn xuyên qua lớp áo bông một cặp vú no tròn không thể bị ép gọn bởi cái vòng nịt vú. Tóc nàng không xõa mà kẹp gọn gàng, đây chính hiệu là con gái nhà lành. Nhưng có ai biết được giờ đây nàng có thể thiện nghệ trong vấn đề âu yếm và chẳng bao lâu nữa thôi, nàng cũng sẽ là expert trong lĩnh vực ân ái. Nếu như trước kia nàng chỉ đón nhận những nụ hôn nồng cháy từ Hùng, thì bậy giờ có thể nàng sẽ tặng cho chàng những giây phút bay bỗng đó. Lim dim thụ hưởng. Hai tay mân mê, giờ Hùng mới phát hiện ra rằng hôm nay nàng qúa đẹp. Không như ngày thường, da thịt của nàng chìm trong lớp vải trắng đục xỉn màu gió bụi, nó như phơi bày ra tất cả, trong suốt ! Nó đưa tay sờ phía sau lưng, nơi mà chỉ vài thao tác đơn giản thì nịt ngực sẽ bung ra. Nó vuốt dọc theo nịt ngực, nghịch phá như đứa trẻ măng vú. 
Nhẹ nhàng Hùng lòn tay vào bên trong tháo nịt vú rồi đặt nàng nằm ngã lên bàn, hai chân hờ khép lại. Những động tác của nó thật từ tốn, vì nó nghĩ rằng trưa nay là của nó, thiên đàng là đây. 
Mặc dù chúng nó đã cảnh giác cài cửa bên trong môt cách kỹ càng, nhưng qua khung sửa sổ bằng gỗ, thầy Tuấn không khó khăn gì nhìn rõ vào bên trong. Thầy không hề ngạc nhiên vì biết rằng rồi đầy việc này cũng sẽ xảy ra. Với Hùng thì thầy không lo, hơn 17 tuổi rồi, nó cũng đã trưởng thành về một số khía cạnh nào đó. Còn con bé, chỉ nới 14 tuổi thôi, cái tuổi mà lông đen đang mọc rộ, vú mới vừa được căng. Con bé có thể có bầu nếu như các con “lăn quăn” của Hùng đủ mạnh, nhưng con nhỏ có ý thức được điều đó không? Ngăn hay kệ nó ? Chỉ có hai câu hỏi đơn giản mà thầy không sao giải đáp nổi. Nhưng nếu thầy ra mặt ngày hôm nay thì cuộc đời con bé sẽ thay đổi theo chiều hướng nào ? Một ý nghĩ thoáng qua, và thầy quyết định không ngăn cản. 
Đúng như dự đoán, hôm nay chúng nó sẽ “thịt” nhau. Không ngần ngại, Hùng đã cởi áo con bé và cẩn thận máng lên một góc bàn, cái nịt ngực cũng được nó xép gọn cùng cái áo. Phần trên của nàng đã phơi ra, theo Hùng nghĩ nó không xạm như những cô gái thôn quê khác. Không cần đem so sánh với những cô gái thị thành, giờ đây nàng là nhất. Nàng ngại ngùng nghiêng mặt qua một bên, mặc cho Hùng mân mê, sờ mó. Tay Hùng tới đâu là từng mảng “gai ốc” nổi lên đến đó. Nó cúi xuống hôn say đắm vào mặt, vào vú, vào bụng. Do nó đứng giữa hai chân, nên khi nó cúi xuống, thì ngực nó đè lên mu con bé. Qua hai lớp vải quần, Hùng cảm nhận được mu nàng đang nở ra, cao dần lên. 
Càng kích thích, nó càng cố tình dùng ngực của mình cạ liên tục và mạnh hơn. Con bé chịu không nổi vặn mình uốn éo, điều này làm cho Hùng càng kích thích. Cứ mỗi lần nó chồm lên hôn vào mặt, vào cổ, thì bộ chỉ huy của nó rơi đúng vào góc toạ độ. Sự cọ sát này làm cho Hùng cương lên cực độ. Nó đưa tay vào bên trong lớp vải quần, nghĩ bụng bên trong chắc chỉ có vài sợi lông ngắn, nhưng khi chui vào bên trong rồi, nó bất ngờ nhận ra rằng mọi suy đoán của nó đều sai. Tức là muốn rờ được vào trong khe âm hộ, thì phải chui qua lớp lông phủ dày. Nó khoái chí nắm từng chùm lông kéo dài ra. Nó hỏi nàng : 
- Em có ân hận gì không ? 
- Em không ân hận, nhưng có đau không anh ? 
- Để anh chỉ cho em xem cái này? 
Hùng đỡ nàng ngồi lên rồi kéo quần nàng xuống. Cả quần dài và quần lót đều được Hùng cẩn thận đặt gần cái áo. Nó quay lại đỡ nàng ngồi xuống băng ghế rồi cũng cởi bỏ quần áo. Nó tiến tới ngồi đối diện mặt nàng, nàng mắc cỡ quay chỗ khác mà không dám nhìn xuống hạ bộ của mình cũng như của chàng. Nó kéo tay nàng đặt lên cái vòi đang cương cứng. Nàng hoảng hồn rút tay về, nhưng nó đã giữ chặt, ấn vào, nó bắt nàng vuốt. Nàng từ từ nhìn lại, mặt đỏ bừng. Với nàng , đây là lần đầu tiên trần truồng như nhộng ngồi trước mặt người khác cũng trần truồng, tay lại đang nắm cái vòi của người ta nữa chứ ! Nàng nũng nịu ngã đầu vào ngực chàng, nhưng tay không rời của quý. 
- Em đẹp quá. Em có thích cái em đang nắm không? 
- Ư? cái anh này 
Lúc này Hùng mới để ý thấy phía dưới của nàng. Do ngồi để hai chân qua hai bên, nên âm vật của nàng cạ sát mặt ghế. Không biết tự bao giờ, nơi mặt ghế tiếp xúc có một vệt nước, như nước miếng trong miệng đang rịn ra vì thèm thuồng mà chưa nuốt vô kịp. Nó ngồi dựa lưng vào tường rồi kéo nàng vào lòng. Nó chỉ vào cái vòi đang ngóc cao rồi nói : 
- Nếu em không chê anh thì cái vòi này sẽ chui vào trong người em. 
- Làm sao chui được? Nó chui vào đường nào hả anh? 
Nếu như một người con gái thị thành mà hỏi câu đó thì Hùng cho rằng làm bộ làm tịch, nhưng với nàng thì anh nghĩ nàng ngây thơ thật. Nàng ngồi nghiêng, vẫn quay qua vuốt ve cái vòi. 
- Cái vòi này sẽ chui vô cái này này.. 
Vừa nói Hùng vừa đưa tay xuống, nó phải rẽ đám lông dày đặt thì mới đưa tay sâu vào trong khe. Dùng ngón tay trỏ, nó ấn sâu vào. Tay ướt đẫm, nàng rùng mình. Nó rút tay ra và mơn trớn vuốt dọc theo hai bên mép, thỉnh thoảng nó lại ấn tay vào hòn đảo giữa cái giếng, cứ mỗi lần như vậy là nàng trân mình. 
- Đút vào đó đã lắm, anh cũng đã, em cũng đã. 
- Nhưng của anh bự và dài quá thì làm sao đút vô lọt? 
Nàng có biết dương vật của người trưởng thành dài và lớn như thế nào đâu, chỉ nhìn thấy của con nít chút xíu, ngắn ngủn, ai dè cuả chàng bự bằng cườm tay. 
- Em đừng sợ, cái đầu vòi tạo hóa đã cho vát tròn, nên khi đút vào rất trơn, vả lại cái giếng của em cũng ra đầy dầu bôi trơn rồi nè. 
Nó kéo tay nàng đưa về cái giếng, quả thật nước đã rịn ra nhiều lắm. 
- Nhưng khi đút vào lần đầu em sẽ bị đau, vài lần là em thấy đã thôi. Nếu em thấy không chịu được thì em có thể mặc đồ vô rồi ra về? 
- Không, em thương anh lắm, em chịu được mà. 
Giáo huấn một hồi, xem ra nàng đã chịu lắm. Tuy không đòi hỏi mãnh liệt như những người con gái khác mà trước đó và sau này Hùng từng gặp, nhưng với ánh mắt của nàng Hùng hiểu rằng giờ phút chín mùi đã tới. Hùng xoay người àng lại, rồi hôn hít, xoa bóp, nó cũng đã chịu hết nổi. Bên ngoài thầy Tuấn đang nóng lòng, vì từ khi chúng nó ngồi xuống ghế thì thầy chỉ thấy được hai mái đầu nhút nha nhút nhít, xoắn vào nhau, còn bên dưới thì không thấy. Đến khi Hùng đứng lên để đỡ nàng lên bàn thì mới có dịp chiêm ngưỡng vùng kín của hai đứa. Những đường gân máu xanh lè cuốn quanh cái vòi của Hùng thật đáng nể. Nhìn qua thì ai cũng đoán được Hùng không còn là trai tân. Bao quy đầu bị kéo ngược xuống, nổi rõ ra cái lổ tiểu sâu hoắm. Nhìn từ xa có thể ước lượng độ dài cái vòi, nó không thua gì của thầy cả. Từng mảng lông đen bóng xếp lớp dưới thân cây như đã vừa qua cơn bão táp, cây cỏ ngả rạp. Còn nàng tuy mới 14 tuổi mà không thua gì cô Diệu vợ thầy. Lông mu dầy mọc dài phủ cả lối đi vào động, nếu chỉ nhìn qua khi nàng đứng lên thì không thấy được miệng hang. Nhưng khi Hùng đỡ cho nàng nằm ngã xuống mặt bàn, thì cây cỏ như bị kéo lên, miệng hang dần ló dạng. Trong khi Hùng đang bóp vú và nút lưỡi, nó bỏ miệng hang bên dưới mặc sức thầy chiêm ngưỡng. Với tư thế nằm ngữa trên bàn mà hai chân thòng xuống đất, Hùng sẽ rất thoải mái khi chui vào trong hang với tư thế đứng, còn với thầy phải dạng chân ra hoặc cần một cái bàn cao hơn. Không biết vô tình hay cố ý mà Hùng từ đầu rất khoái cho con bé nằm tư thế này, nó hợp với các tư thế được khuyên trong sách hưỡng dẫn mà lẽ ra chỉ có những tên thạo nghề mới biết. Chỉ cần gối cao đầu hơn chút nữa là nàng có thể nhìn thấy mọi cử động của Hùng. 
Hùng hôn dài xuống rốn. Da bụng mịn màng thơm tho. Khi miệng của chàng kéo dài xuống vùng hang động thì tay của chàng cũng kéo xuống hai chân. Hai chân này mà phải mặc jupe thì đẹp biết mấy !! Nó suy nghĩ và rà lưỡi vào miệng gigiếng đang ướt sũng nước. Hai tay nàng ôm ghì lấy đầu chàng như cố giữ lại không cho cử động. Nó ngóc đầu lên lấy hai tay banh hai mép hang ra, cách miệng hang vài phân là một màng mỏng bầy nhầy có một cái lỗ nhỏ xíu ở giữa, Hùng nghĩ đó là màng trinh. Những lần trước kia, chưa bao giờ Hùng có cơ hội nhìn kỹ như lần này. Hùng biết khi cái vòi đút vào, hai mép hang sẽ banh rộng ra và ôm chặt lấy. Hùng đứng lên vuốt lại dương vật cho thật thẳng rồi kéo hai chân nàng dang thật rộng. Miệng giếng được mở ra hết cỡ. Nước nhớt được kéo ra thành sợi rồi đứt ra làm hai, chúng bám lấy hai bên bờ giếng. Giờ G đã tới, khi Hùng đút dương vật vào âm đạo của Tàu, khi bên ngoài thầy Tuấn cũng nhói lên, thầy có cảm giác như chính thầy đang đứng bên con bé, còn con bé thì banh háng chờ đợi. Dương vật đã được bôi trơn nên đút vào không mấy khó. Hùng dừng lại khi đầu dương vật chạm vào màng, Hùng biết bây giờ mà mạnh vào thì nàng đau lắm. Nó cúi xuống hôn nhẹ lên môi nàng rồi mạnh dạng ấn mạnh, nàng “á” lên một tiếng rồi luôn miệng xuýt xoa. Một dòng máu đỏ thắm đang chảy dọc dương vật ra ngoài, Hùng chờ cho nàng dịu cơn đau rồi từ từ rút ra, nó lại ấn vào. Bây giờ trông có vẻ êm hơn, nhẹ nhàng hơn. 
- Anh cám ơn em vì đã cho anh sự trinh tiết. Em đau lắm phải không ? Anh đã lắm. Cảm giác đã này đã lan tỏa khắp cơ thể anh 
- Em cũng đỡ đau rồi. Hình như đang có cảm giác gì lạ lắm. 
Thầy Tuấn không còn chịu được nữa, khi nghe tiếng con bé rên hừ hừ, thầy biết nó đang sướng lắm. Thầy quay trở về nhà vờ hỏi tìm Hùng. Cô Diệu đâu có ngờ rằng em ruột mình làm chuyện tày đình, còn chồng mình thì không kém. Thầy kêu vợ ra chợ mua cho thầy vài cuốn sổ, và muốn ra chợ phải nhờ Hùng chở bằng xe đạp. Cô Dịu thấy có lý và cũng muốn ra chợ để mua một vài thứ đồ dùng trong nhà. Cô bèn đi dọc các phòng học để gọi. Lúc này Hùng và nàng đã qua cơn sóng gió, chúng đang phê. Hùng vội bậc dậy nói : 
- Em đừng sợ, em cứ ngồi trong này khi anh đi chợ về sẽ chở em về nhà. 
Nghe lời chàng, nàng không buồn ngồi dậy, mặc cho mình đang trần truồng bên vũng nước. Nàng thiếp đi. Không biết bao lâu, khi nàng mở mắt ra thì thấy thầy Tuấn ngồi bên cạnh. Giật thót người, nàng vội ngồi dậy ôm vội lấy quần áo, che lấy ngực và âm hộ. 
- Sao thầy lại ở đây? 
- Em đừng sợ, thầy đã biết chuyện này từ lâu rồi 
- Xn thầy đừng nói với ai, nhà trường sẽ đuổi học em 
Tàu khóc, những giọt nước mắt lăn tròn trên má làm thầy cũng xúc động. 
- Thầy không nói với ai đâu, nhưng em phải nghe lời thầy, nếu không? 
Sau ngày hôm ấy, con bé tỏ ra u sầu, nàng cảm thấy sợ hãi mỗi khi bóng thầy Tuấn bước vào lớp học. Với Hùng, nàng tỏ ra hờ hững như sợ sự việc ấy lại tiếp diễn, mặc dù sau khi hết cơn đau, nàng cảm thấy thèm thuồng, nhớ khi được Hùng đè lên, khi được nắm cái vòi, khi thì cái cảm giác cái vòi từ từ tiến sâu vào trong, làm cho nàng ngây ngất. Khi phải đối diện với thầy, nàng cảm thấy tội lỗi. Khi đối diện với Hùng, nàng cảm thấy giờ đây chàng không đủ sức bảo vệ được, tức là trong vòng tay của Hùng, nàng sẽ không còn yên tâm. May ra thầy Tuấn sẽ là người che chở cho nàng, vì thầy đã biết được bí mật. 
Hôm nay Hùng phải về quê cùng chị để ăn giỗ, chuyến đi này phải mất cả tuần. Đây là cơ hội mà bấy lâu thầy Tuấn đang chờ đợi. Thầy đến bên bàn của Tàu đưa nàng mảnh giấy rồi bước lên bục giảng. 
“Tàu, 
Chiều nay Hùng và cô Diệu sẽ về Mỹ Tho để ăn giỗ. Em thu xếp tối nay vào với thầy. Thầy có nhiều chuyện muốn tâm sự. Vì bí mật của em, thầy nghĩ em không nên từ chối. Thầy đợi em. 
Thầy Tuấn” 
Khi đọc những dòng chữ này, nàng vô cùng bối rối. Thầy đã đặt nàng vào tình huống nan giải. Khó có thể tìm cách thoái thác, mà khi chấp nhận thì nàng biết thầy còn dữ dội hơn Hùng ở khía cạnh dâm, liệu nàng có đáp ứng nổi không? 
Chiều hôm ấy, nàng khăn gối vào trường với lý do là có một cô giáo đang cần nàng vào ở trông nhà, gia đình nàng không hề nghi ngờ, vì nàng đã từng có thành tích học giỏi, được cô thầy quý mến. Trời vừa nhá nhem tối, nghĩa là khi nàng vô trường thì không ai trông thấy. Nàng đi ngang qua nhà thầy cố để ý xem ngoài thầy ra còn có ai nữa không. Nàng bước vào trong thì thấy thầy đang lui cui dưới bếp. 
- Thưa thầy… 
- À, em đến rồi à ? 
Vận chiếc quần tà lỏn, thầy quay sang hôn nhẹ lên mái tóc nàng, thân thiện như đã từng làm. Nàng đỏ mặt bối rối. 
- Nhà không có đàn bà nên hơi bề bộn, em giúp thầy làm cho xong mấy món rồi cùng ăn 
Nàng xăn tay áo rồi nhanh chóng dọn dẹp. Thầy đứng ra một bên theo dõi từng cử chỉ. Tuy hơi lúng túng, nhưng con bé làm trông thật thạo, không hề thua bất cứ con gái nào. Xúc động trước những việc làm của nàng, bất ngờ thầy ôm choàng lấy từ phía sau, thầy hôn lên tóc, xoay người nàng rồi hôn lên má, lên mặt. 
- Em gọi thầy bằng anh nhé ?- Thầy đề nghị 
- Nhưng em sợ… 
Thầy gắn vào môi nàng một cái hôn thật mãnh liệt, nó không giống như Hùng đã từng. Mãnh liệt, sâu đắm như thầy gởi trọn lòng yêu thương cho nàng, một cô học trò bé bỏng. Thầy không cảm thấy tội lỗi, vì hơn ai hết (nhất là hơn Hùng), thầy sẽ bảo đảm cho nàng những giây phút thần tiên trọn vẹn. Thầy có nhiều cơ hội làm điều đó. 
- Thầy… anh có chê em đã qua tay Hùng không ? 
- Trái lại anh rất thương em. Anh sẽ bảo bọc cho em suốt đời 
- Chúng ta ăn cơm nhé ? 
- Bây giờ anh muốn tắm, em tắm chưa ? 
Thầy vào trong tủ lấy ra một cái áo đầm mỏng, ngắn, mới tinh thật là đẹp. Dưới ánh đèn dầu leo lét, hai thân thể trần truồng đứng cạnh nhau, họ trìu mến nhận ra nhau một cái gì đó của nhau. Họ sẽ sống cho nhau, vì nhau, là của nhau. Nhè nhẹ vuốt xà bông lên khắp người của mình và nàng, hai người vuốt cho nhau. Trong bóng lờ mờ, nàng nhận ra rằng không chỉ có Hùng, mà chính thầy thật hùng vĩ. Nó to và dài mà nếu chỉ gặp lần đầu thì có thể nàng sẽ hãi hùng biết chừng nào. Thầy nhẹ nhàng lau từng giọt nước đọng lại trên da thịt mịn màng của đứa học trò bé bỏng. Thầy có cảm giác rằng chưa bao giờ mình nâng niu bất cứ vật gì như thế này. 
thay-giao-tuan-choi-hoc-sinh-1 
Trong bộ đồ đầm, nàng đẹp rực rỡ, cái đẹp trinh nguyên, cái đẹp của người con gái đang tuổi dậy thì, cái đẹp của mộ nữ sinh cùng kết hợp của một cô thôn nữ tạo nên một hình bóng mà thầy chưa bao giờ được chiêm ngưỡng. Cái áo đầm này thầy đã mua khi lên thành phố Mỹ Tho họp cách đây vài tuần mà thầy có ý tặng riêng cho nàng trong những dịp đặc biệt, và nay thầy đã cố tình tạo ra dịp đặc biệt đó. Vú không nịt, không quần lót, nó nổi rõ tất cả, đặc biệt là chổ đó. Không cần sờ tay vào cũng đủ cảm nhận sự tinh tế của tạo hóa. Thầy bồng nàng vào bàn ăn. Họ ăn uống một cách thỏa mãn, vì họ ngồi chung một cái ghế, học đã chia xẻ nhau qua cách ngồi lồng vào nhau, cùng bón cho nhau những miếng ăn, cùng chăm cho nhau những giọt bia nồng cháy. Nhìn cách họ uống bia cũng đủ biết rằng một trong hai vô cùng điêu luyện trong chuyện này. Chỉ một người uống bia vào miệng, còn người kia dùng miệng của mình hút qua, kết hợp với nút lưỡi thật tuyệt vời. Họ đã dìu nhau vào phòng ngủ. Ngà ngà trong hơi men, nàng ngã nhoài trên giường, áo đầm thì bị vén ngược lên trông thật hấp dẫn. Bàn tay của thầy áp gọn vào âm vật, xoa nhẹ, nàng lắc người. 
- Anh muốn em sẽ là vợ của anh trong những lúc vợ anh đi vắng 
- Nhưng còn Hùng nữa… 
- Anh sẽ tìm cách tống khứ Hùng ra khỏi cảnh thiên đàng này 
Thầy Tuấn tuột ngược áo đàm nàng ra rồi cũng cởi phăng cái quần lót của mình. Thầy trần truồng nhìn nàng không một mảnh vải che thân. Từ lúc ái ân cùng Hùng trong phòng học vào trưa chủ Nhật hôm ấy tới nay, nàng chưa một lần được gần gủi đàn ông con trai. Cái cảm giác ngồ ngộ, đau đau nàng muốn tìm thấy lại. Nếu không có thầy Tuấn xen vào thì có lẽ tuần nào nàng cũng cùng Hùng tao ngộ. Nàng nhớ rất rõ cảnh chàng đỡ cho nàng nằm ngửa trên bàn học, rồi từ từ đút dương vật vào, ban đầu đút tới đâu, nàng thốn tới đó, nhưng chỉ vài phút sau là nàng thấy sướng. Cũng như bây giờ, tuy trong hơi men nó không làm cho nàng say, mà làm cho nàng mạnh dạn. Nàng không chút e thẹn, mà ngước nhìn chăm chú vào bộ chỉ huy của anh ấy, nó cũng không gọi là lớn so với của Hùng, nhưng nàng thấy thèm nó hơn. Khi nãy ngồi trtrong lòng thầy, đã nhiều lần nàng muốn được thầy đút vào, nhưng lúc đó chưa có bia, nàng còn e lệ. Cách thầy sờ nàng có khác so với Hùng, mạnh bạo hơn, dứt khoát hơn. Nếu với Hùng, nàng thấy cảm giác của mình tăng theo đường thẳng với góc 30 độ so với trục hoành, thì giờ đây thầy đã khảo sát lại cái hàm số, nó không còn là đường thẳng mà là đường sin mà những điểm cực đại trùng với những lúc anh ấy ấn mạnh tay vào và góc lệch bây giờ gần 90 độ. Khi với Hùng, nàng còn e ngại nên pha lẫn sợ sệt nên chưa thấy rõ việc khởi động có tầm quan trọng như thế nào, giờ đây, nàng hưng phấn đón nhận, nàng hạnh phúc khi được hưởng những giây phút tuyệt vời. Nàng muốn cho thầy tất cả để đền đáp những lại mối thâm tình mà thầy dành cho nàng. Nàng muốn thầy mau chóng đút vào bên trong mà nàng đoán rằng nó không gây đau đớn như lúc với Hùng. 
Tạm ngừng bên trên, thầy đưa dần miệng mình xuống bên dưới. Mùi xà bông Cô Ba làm cho da thịt của nàng thơm phức. Đã một lần nhìn thấy từ xa, bây giờ có dịp nhìn cận cảnh. Quái quỷ cái lớp lông đen (thầy nghĩ thầm như vậy) che khuất tầm nhìn của thầy. Nhẹ nhàng bới lông … tìm lỗ. Nước nhớt đã rĩ ra tự nãy giờ. Nhìn hai mép âm vật còn khép, thầy biết rằng cái này bót lắm. Liếm qua màng nhớt bầy nhầy, nàng rùng mình, kéo đầu thầy sát vô. Thầy muốn thử đổ nhạy cảm của cô bé như thế nào, chứ lúc này thầy không chịu nổi nữa rồi. Vì cái giường hơi thấp thầy cúi xuống, hai tay chống lên mép giường, chân hơi dạng ra, lúc này thì đầu dương vật đã chạm vào hai mép của âm vật. Thấm ướt đầu dương vật, nó như bị hút vào, khó có thể rút ra được nữa. Giây phút mà nàng chờ đợi từ cái hôm nhận được giấy của thầy, nói sâu xa hơn, nàng đã đợi chờ từ sau cái ngày ân ái với Hùng. Khi hết cơn đau, nàng lại thấy thèm muốn, nhưng lúc đó chưa rõ là muốn ai, giữa Hùng hay một ai đó. Dương vật từ từ tiến sâu vào, nàng có cảm giác hai bên thành âm đạo bị nông ra hết cỡ. Nó đi đến đâu đều được bôi trơn đến đó nên không hề thấy đau. Lúc nàng cảm thấy nó đi sâu mút chỉ thì cũng là lúc thầy ngừng lại, hít một hơi thở mạnh rồi rút mạnh ra, khéo léo không để cho dương vật tuột hẳn ra ngoài. 
- Em sướng quá anh ơi 
- Anh cũng vậy? 
Họ chơi nhau không biết mây bận, và bao lâu, nhưng khi trời sáng, họ không hề muốn rời khỏi giường, mặc cho mọi vật đã bừng tĩnh, tiếng ai đó đi chợ ngang í ới gọi nhau. Họ còn muốn đãi cho nhau món điểm tâm tuyệt vời ngay trên giường. 
Cuộc tình của họ thật là bền. Dạo đó chúng tôi chỉ đoán mơ hồ là Tàu và Hùng đã yêu nhau, có thể đã trao cho nhau những gì quý báu nhất, nhưng những ngày tháng sau đó họ đã âm thầm chia tay nhau. Tánh của Hùng vô tư lự, nên cũng không hề thắc mắc tại sao nàng thay đổi, vì không ít lâu sau nó trượt kỳ thi cuối khóa, nó phải trở về quê (Mỹ Tho). Còn con bé ngày ngày vẫn cấp sách đến trường, vẫn vui vẻ, vẫn học hành tiến bộ. Chúng tôi ngờ ngợ thấy cô bé có phần thân thiện với thầy Tuấn, nhưng không hề thắc mắc, vì chẳng những thầy, còn có những cô thầy khác, vì nàng học giỏi và ngoan. Những lần chúng tôi vô tình thấy nàng ngồi lên đùi của thầy Tuấn sau giờ học, chúng tôi nghĩ rằng thầy cưng chìu cô bé, và cô bé thì hơi nũng nịu đôi chút, chớ làm gì có chuyện thầy Tuấn dám yêu đương học trò, khi mà vợ thầy – cô Diệu vẫn còn đó, và họ sống rất hạnh phúc. 
Gần đây khi có dịp dẫn con về thăm quê nội sau 17 năm trời xa quê, tôi gặp lại thầy đã ngoại tứ tuần, nhưng vẫn còn xung độ. Và thật bất ngờ khi thấy một người đàn bà xa lạ không phải là cô Diệu, không ai khác chính là Tàu, người con gái thôn nữ ngày xưa. Hỏi ra thì mới biết rằng cô đã mất vì bệnh viêm gan siêu vi B. vài năm sau đó, thầy và nàng đã chính thức thành hôn nhau, và từ đó thầy không trở về chốn thị thành nữa, tuy thầy đã nằm trong diện rút về trường tỉnh. 
Câu chuyện này là có thật, tôi chỉ muốn hư cấu thêm những cảnh ân ái, chỉ đôi lần vào trường trực ban đêm, chúng tôi phát hiện ra phòng học cạnh nhà thầy Tuấn nhiều đêm có bóng người, và chúng tôi đã âm thầm theo dõi. Qua bóng đêm, chúng tôi nhận ra thầy và một người con gái, mà sau này tôi mới nghĩ ra đó là Tàu, cảnh họ quấn mình bên nhau, cảnh họ nằm đè lên nhau khiến cho những cái bàn gỗ kêu lên ken két. Rồi những tiếng vỗ mông cho nhau để đuổi muỗi? 
Tàu, Hùng và vợ chồng thầy Tuấn là có thật. Tôi chỉ đổi tên thầy và cô. 

Back to posts
Comments:

Post a comment


Truyện sex người lớn 

Trà Mi sướng rên


Cô Dung, cô giáo của tôi là cô giáo đẹp nhất trường. Thời đó, thầy cô và học trò đều nghèo nên mọi người chỉ ăn mặc đơn giản mà thôi. Cô thường mặc áo thun hoặc áo sơ mi và quần tây vào ngày thường, còn ngày lể, cô thường mặc áo dài đỏ.

Mục tiêu của áo quần, một phần là để che đậy cơ thể, nhưng dường như tất cả những áo quần cô mặc đều phản bội lại điều này. Những chiếc áo của cô cứ rên xiết trước vẻ đẹp rừng rực của cô. Mái tóc thật dài, thật mượt cứ tung tăng theo những bước đi uyển chuyển, khoan thai. Mái tóc chỉ dài quá vai hờ che chiếc cổ trắng mịn màng, thon nhỏ. Đôi mắt cô thật hiền, thật ướt, để mỗi khi nhìn vào, dù chỉ mới 10 tuổi, tôi … cứ chết trân ở đó, không muốn rời ra. Đôi mắt càng đẹp thêm bởi đôi lông mày bán nguyệt, và đôi lông mi dài, cong, để đôi mắt lại sâu hơn, tròn hơn, và gợi cảm hơn. Rồi kế đến là chiếc mũi dọc dừa nằm trên đôi môi mọng đỏ, tròn căng. (Có lẽ lúc đó tôi chưa biết đến những chuyện ân ái và cái chức năng tuyệt vời “phụ” của cái miệng và đôi môi nên vẫn chưa thấy hết cái vẽ đẹp của nó). Và kế tiếp, có lẽ trời cũng biết thương người tôn thờ vẻ đẹp cho nên thường làm cho cô … không cài cút áo trên cùng. Chỉ một cúc áo thôi mà sao bao nhiêu ngày mắt tôi cứ dán vào đấy. Tôi không ý thức được tôi thèm cái gì, nhìn cái gì, nhưng tôi cứ nhìn mãi vào đó, và đôi khi, may mắn thay, ngực áo cô căng ra để có một kẻ hở giũa hai khuya áo. Một chút, chỉ một tí làn da trắng, lộ ra, da “ngực” các bạn à, mà làm tôi mê mẩn. Lúc đó, tôi ước gì tôi là làn gió (như chuyện Tề Thiên Đại Thánh mà tôi vẫn lén đọc), tôi sẽ len vào kẻ áo kia và mân mê hai cái kỳ quan tuyệt với nhất của loài người cho dù giảm thọ (vì giám dzê cô giáo) tôi vẫn sẵn sàng chịu tất…


Trà Mi khẽ chạm cây thước vào tay tôi, kéo tôi về với thực tại. Đây là tháng thứ hai tôi chuyển về trường PTTH Gia Định. Tôi học tiếp lớp 11 ở cái tuổi 17 … mới nảy sừng dê. Và hơn thế nữa, sau 10 năm làm học trò, có lẽ bây giờ tụi tôi đã vượt qua Ma và Quỉ để đứng hàng thứ nhất! Trà Mi ngồi ngay phía trên bàn trên. Phải vất vả lắm tôi mới quen được nàng vì nàng đẹp quá. Mà con gái đẹp thường “láu cá”. Vả lại, ngồi kế nàng là con Thúy “khùng” và con Uyên “chàng hảng”. Thúy khùng và Uyên chàng hảng là 2 cái tên tôi đặt chơi cho tụi nó, ai dè … chết tên luôn. Sở dĩ con Thúy nó khùng, không phải vì nó té giếng mà tại vì cái đầu nó mới uốn, bờm xờm như cái tổ chim (trong mắt mấy đứa không dám nói nó khùng), còn trong mắt tôi, thì “chim” có ý nghĩa khác – cao cả hơn nhiều – cho nên tôi đặt cái tên sát với thực tế nhãn tiền hơn: Khùng thì không tắm và không chải đầu nên cái đầu chơm bơm như vây. Còn con Uyên chàng hảng thì con tệ hơn nữa, nó vừa mập, vừa lùn, vừa có cặp ngực to bằng 2 cái ấm trà. Có lẽ vì 2 cái ngực to quá cho nên nó phải đi chàng hảng ra để khỏi mất cân bằng, nếu không, lỡ mà nó té, thì đường xá Việt Nam sẽ càng gồ ghề, lởm chởm với ổ bưởi, ổ dừa. Đó là theo ý của tôi, còn theo ý thằng Bảo “ròm”, bạn mới nhưng lại là bạn chí cốt, thì sở dĩ con Uyên đi chàng hảng bởi vì nó “bị chơi” nhiều quá. Hmm … sao cũng được, miễn sao nó không té sấp là phước đức cho mọi người rồi.

Trà Mi thì ngồi giữa bàn trên, con tôi thì ngồi đầu bàn ngay bên dưới. Trong lớp học 40 quỉ này, mổi bàn có năm đứa. Thằng Bảo ròm ngồi bên trái tôi, còn bên phải Trà Mi là Thúy và Uyên. Muốn làm quen được với người đẹp, các bạn thấy đó, phải trải qua bao nhiêu là “Họng súng vô hình”. Tôi phải tốn 3 ổ bánh mì thịt để tọng vào ba cái tàu há mồm đó vào giờ ra chơi thì nó mới nín cho để tôi có thể làm quen với người đẹp Trà Mi. Trà Mi đẹp quá, cái đẹp thiên thần đó làm cho tôi chợt nhớ đến cô Dung dạy lớp 4 của tôi ngày nào. Bao nhiêu lời thơ, ý hoa mà tôi sắp xếp sẵn qua bao đêm tôi và thằng nhỏ của tôi mất ngủ, chạy đi đâu mất tiêu hết khi lần đầu tiên tôi đối diện 1 chọi 1 với nàng. May mà trong lớp, dù chỉ mới có 2 tháng mà tôi đã nổi tiếng là học khá và nói năng giỏi, chứ không có lẽ Trà Mi nghĩ là đang tiếp chuyện với “Thằng Khờ Nhà Thờ Đức Bà Paris” rồi.
- Sao Minh không nói gì hết vậy, bộ tiếc mấy ổ bánh mì hả? Nàng hỏi.
- Đâu có đâu! Tôi trả lời vội vàng.
Nàng tủm tỉm cười và hỏi tiếp:
- Minh hôm tự nhiên ít nói quá vậy, bữa nào Mi cũng nghe Minh bô bô từ đầu tới cuối giờ ở bàn dưới mà?
À! Thì ra nàng có để ý tôi. Lấy lại niềm tự tin, tôi bắt đầu “ca cải lương”:
- Thấy Mi đẹp quá cho nên Minh bị thôi miên ấy! Mặc cho nàng thẹn cười, hơi đỏ mặt, tôi bồi tiếp: “Trà Mi đẹp mà học giỏi English nữa, mà Minh ngu nhất là môn English, có gì mai mốt này, bài tập về nhà, bí chỗ nào Minh hỏi Trà Mi nha?”
Gương mặt vẫn còn đỏ hồng (sao mà đẹp đến lạ lùng), nàng nói nhỏ:
- Uyên và Thúy cũng giỏi lắm đó và tốt lắm, Trà Mi còn thua xa, mà 2 người lại mới ăn bánh mì của Minh nữa, Minh hỏi họ nha. Trà Mi bận lắm cho nên thường để đến giờ chót mới thức khuya làm bài lận.

Lời nói nhẹ nhàng mà sao tôi không chống trả nổi. Như con cá rô phi bị câu lên, mặt tôi đỏ rần, miệng ngoác ra, khô khốc! Trời ơi! 15 ngàn đồng tiền bánh mì cộng với bao đêm thao thức giờ đây tôi đứng tồng ngồng ngay trước bàn của hoa khôi của lớp (dù chưa ai kịp bỏ phiếu bầu). Cái đẹp dịu hiền của nàng ngày nào trở thành cái đẹp ương bướng, đôi mắt buồn buồn giờ đây giường như long lanh, thách thức. Ngực nàng ép nhẹ vào cạnh bàn, gương mặt nghếch lên cao ngạo! Tôi ước tôi là con bọ, chui từ bàn vào, cắn vào đầu ngực đó sưng tù vù cho bỏ tức. Quê quá, tôi vớt vát:
- Vậy Minh sẽ hỏi Uyên và Thúy nha.

Nàng cười cười. May sao tiếng chuông reo báo hiệu hết giờ ra chơi, thế là tôi có lý do chính đáng để trở về chổ ngồi, nếu không, 3 đứa kia đi vào mà thấy tôi trồng “cây si héo” trước mặt Trà Mi có lẽ tôi thà chết sướng hơn. Mà còn phải nói gì nữa, ngay từ khi lòng tôi có cái tên Trà Mi, tôi đã biết rằng:

Yêu là chết trong lòng một ít,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu,
Cho rất nhiều, xong nhận chẳng bao nhiêu!
Người ta dụ, hay thờ ơ, chẳng biết!

(Xin lỗi chú Xuân Diệu, con sửa thơ chú một tí, nhưng mà chú ơi, sao tình yêu buồn nhỉ)

Cô Thùy Dung, hiển nhiên biết rất rõ rằng cô đẹp. Hồi xưa, bao nhiêu chàng trai ký túc xá đã để dành tiền cà phê để mua quà tặng cô hòng rủ được cô đi chơi nhân dịp 8 tháng 3 hay ngày Valentine’s Day. Rồi ngày ngày đi đường, bao nhiêu ánh mắt , cái chiêm ngưỡng, cái ganh tị, cái thì thèm thuồng, … cứ vờn mãi xát lại trên gương mặt và dáng hình cô. Rồi người quen, bạn bè, đồng nghiệp, cứ đeo quanh cô, có vài người thì thật lòng, nhưng số còn lại chạy theo vì muốn chiếm đoạt cái sắc đẹp này để thỏa mãn cái ham muốn của phần “con”, trong cái “con người” của họ. Và trớ trêu thay, rất nhiều đàn ông trên đời này, lại tự nhủ, đó là “tình yêu”. Nhưng đẹp thì được gì chứ. Đằng sau đôi mắt đen long lanh, ẩn dấu một cuộc đời với chuỗi ngày ấu thơ thật buồn. Cha mẹ cô ly dị khi cô lên 6 tuổi. Cô không biết rõ vì sao nhưng nghe nói cha cô bắt gặp mẹ cô đi lại với ai đó. Chuyện không biết có thật hay không nhưng lên 8 tuổi thì Dung có ba kế. Sau hơn 3 năm thuận hòa, ba kế thường say rượu, rồi mắng chưởi thậm chí đánh cả mẹ Dung và Dung không cần biết lý do gì. Người em gái cùng cha khác mẹ cũng chả hạnh phúc gì hơn Dung, cũng là nạn nhân của những trận đòn dây nịch, vỏ chai, hoặc những cái tát tay nảy lửa.

Gia đình lúc đó không đến nỗi khó khăn lắm nên Dung không cực lắm về thể xác, nhưng cực nhiều về tinh thần. Dung mơ có cha, có tình thương yêu, có gia đình đầm ấm, nhưng mà Dung chỉ có được một tí, một tí thôi, rồi tiếp theo là những ngày thật kinh khủng. Nhưng tạo hóa không chỉ dừng lại đó, nàng càng lớn, càng đẹp, càng buồn, càng gợi cảm. Má hồng – phận bạc: Tạo hóa đặt một người cha ghẻ, thường say khướt, cạnh nàng. Mẹ nàng hiểu điều đó, nàng hiểu điều đó, cái điều không ai không nhận thấy được mỗi khi cặp mắt đỏ ngầu của người cha ghẻ, say khước nhìn chòng chọc như muốn ăn tươi nuốt sống lấy Dung. Khi học lớp 12, mổi khi bạn bè, nhất là ban trai – dù chỉ là bạn – đến tìm Dung thì họ sẽ bị nghe chửi những lời thật thô tục đến nỗi Dung không dám nhìn mặt họ khi vào lớp ngày hôm sau, còn bản thân Dung thì bị vài cái tát tay nảy lửa và những lời miệt thị tàn tệ.

Rồi nhũng gì phải đến cũng xảy đến. Hôm đó, mẹ Dung đi chợ chưa về, chỉ có Dung và người em gái ở nhà. Cô em thì đang ngủ trưa còn Dung thì đang tắm. Đang nhắm mắt thả hồn cho những giọt nước mát chạy lăng tăng trên cơ thể mới lớn, chảy cho trôi đi những cái buồn đau trong chuỗi đời, chảy để diệu bớt nỗi lo đang canh cánh bên lòng nàng hàng ngày: Nguời cha ghẻ – một nỗi lo không có lối thoát. Chợt Dung nghe có tiếng bước chân nặng nề hướng gần về phòng tắm. Có lẽ ông ta biết đó là Dung vì đôi dép Dung để ngay bên ngoài. Dung nín thở vội vàng lau khô mình thì cái nắm đấm cửa bắt đầu ngọ ngoậy. Dung điếng hồn, run bần bật, nép vào góc phòng. Tay chân nàng tê liệt, miệng nàng khô khốc, không thể phát thành tiếng, tim nàng đập loạn xạ, nàng mong đó chỉ là một cơn ác mộng mà thôi. Chợt cái tiếng vặn cửa im hẳn, 1 giây, 2 giây, rồi 10 giây … thời gian như ngừng lại, bất tận. Không có chuyện gì xảy ra. Nàng thở hắt một tiếng, trống ngực vẫn còn đập, lau mình tiếp … bổng “Ầm!” một tiếng, cánh của mỏng manh bật tung. Dung thét lên! Người cha ghẻ đứng đó, mắt đỏ ngầu nhìn Dung như con trăn đang nhìn con chuột nhỏ bé, không phương tự vệ, Dung vòng khăn nhanh qua ngực lùi dần, lui dần, rồi dựa hẳn vào góc phòng tắm. Nàng đã hết đường chạy! Cái phòng tắm ướt át, lạnh lẽo, và chật hẹp như chính cuộc đời nàng. Nàng đứng chết dí trong góc phòng, cả người nàng chỉ có một tấm khăn mỏng che thân, mà nào có che được nhiều, nó chỉ lấp được nữa ngực của Dung tới 1/4 đùi. Cái nửa kín, nửa hở của một người con gái 18 chỉ làm con thú càng thêm dã thú. Đôi mắt đỏ, càng đỏ hơn, cái trái khế trên cổ con thú cứ chạy lên, chạy xuống, người cha ghẻ bước về phía Dung một bước, 2 tay cởi dần chiếc áo của ông ấy. Dung không thở nổi nữa, thần kinh nàng tê liệt, miệng nàng lắp bắp: “Xin đừng! Xi..n .. đ … ừ..ng!” nhưng con ác thú cứ từ từ tiến đến! 1 bước rồi một bước nữa!…

o O o

Nhớ ai ra ngẫn vào ngơ
Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai!

Tôi nhớ Trà Mi! Có lẽ cũng như triệu triệu đàn ông khác trên đời, tôi thuộc loại lỳ – càng khó khăn bao nhiêu, tôi càng quyết chí bấy nhiêu. Cả buổi học, hể thầy cô ngưng giảng bài, tôi lại trộm liếc nàng. Từ hướng 3-giờ, tôi chỉ thấy được mái tóc, cánh tay, và một phần gương mặt nàng nếu như con Thúy không dựa cái đầu chơm bơm của nó ra đằng sau. Hình như lâu lâu, tôi cảm thấy ánh mắt nàng cũng liếc trộm về phía tôi một tí, hay là tôi bị bịnh tưởng? Người ta nói con trai đang trồng cây si hay bị bệnh tưởng lắm. Thôi thì mặc kệ, nếu mà tòa xử đàn ông về cái tội tưởng tượng thì có lẽ 98% đàn ông sẽ phạm tội … (e hèm … tội gì các bạn biết rồi đó) thì tù nào chứa cho hết được. Mà đàn ông vào tù hết trơn, thì 3 ngày sau trái đất này sẽ nổi loạn vì đàn bà con gái thiếu … cái mà đàn ông có! Nhìn nàng hoài, ngắm nàng hoài, nhớ, mơ, tưởng, về Trà Mi hoài mà tôi chưa tìm được kế hoạch chinh phục nàng hợp lý. Viết thư tình gởi nàng thì xưa như trái đất. Đó là chưa kể “bút sa gà xối mở”, bao nhiêu tai tiếng sẽ xối lên đầu tôi nếu như lá thư tình thơ dại kia lọt vào tay những con vịt biết mặc áo dài. Hay có thể tệ hơn, như chàng Thư trong chuyện của Nguyễn Nhật Ánh, nhưng tôi biết kết cuộc của tôi đâu có “tiền hung hậu kiết như anh chàng”. Mua bánh mì để dụ 3 đứa kia ra ngoài (đó là chưa kể thằng Hải hói ngồi kế thằng Bảo, rồi thắng Vinh bê đê, thằng Tuấn hô, con Châu đen ngồi bên trái Trà Mi, rồi bà Ba bên trái trái nữa) thì hao tiền mà đứt ruột chết trước khi rinh được trái tim mỹ nhân về dinh. Còn lân la tới nói chuyện với nàng thì càng chết chắc vì 2 cái con vịt biết mặc áo dài đó cứ kè kè theo nàng Bạch Tuyết (tôi gọi Trà Mi như vậy vì nước da nàng trắng tuyệt ngần) của tôi. Tương kế tựu kế, tôi quyết định làm cái đuôi theo nàng về vào ngày thứ năm, khi mà chúng tôi chỉ có 2 tiết học.

…Em bắt anh làm cái đuôi em đó, trông rất tội nghiệp 


Anh có theo hàng trăm cây số, em vẫn không thèm quen anh đâu …

Vừa dắt xe đạp, vừa ngóng theo nàng, tôi vừa lãi nhải hát. Em mà đạp nổi 100 cây số để chọc tức tôi thì tôi cũng dám đạp 101 cây số để làm mềm trái mùa đông của em, tôi tự nhu.û Từ xa xa, mắt tôi vẫn ngóng theo dáng của cái đầu chơm bơm, cái tướng chàng hảng, và nàng Bạch Tuyết của tôi. Bánh xe lăn được khoảng 10 vòng thì tôi giật mình! 3 cái áo dài, cũng như mấy chục cái áo dài khác sà vào quán chè bên đường. Đúng là đồ …”con gái”. Làm sao đây? Làm sao đây? Tôi đạp chậm lại, đầu óc bí rị! Bình thường tôi giỏi Toán-Lý-Hóa lắm nhưng mà bài toán “theo em về xế trưa” này, tôi mít đặc! Tôi không dám nhìn về phía 3 đứa nó nữa vì sợ bị phát hiện, cũng không dám đạp xe nhanh nữa vì chưa tìm được lời giải. Đầu óc tôi rối bời, dây thần kinh đứt đoạn, mặc đực ra như Thằng Bờm … mất cái quạt mo! Chợt tôi nghe tiếng réo:
- Ê Minh nhí! Minh nhí!

Thì ra đó là tiếng của con Uyên chàng hảng! Cái giọng của nó cũng chè bè như tướng đi của nó! Không lẽ kế hoạch đen của tôi bị bể rồi sao? Tôi giả vờ không nghe, đạp xe nhanh hơn thì tiếng gọi giật lên:
- Minh nhí, quay xe lại!

Mẹ ơi! Con nhỏ này mà làm cảnh sát có nước … không cần tu huýt! Chưa kể là nó có khả năng đi tù nếu thổi nhằm người nào bị yếu tim! Hết đường chạy, tôi quay xe lại, giả mặt ngầu như Trương Phì:
- Uyên (chàng hảng – tôi muốn gào lên câu đó cho sướng miệng, nhưng mà nói ra câu đó chắc về nhà, đến con Milu chưa chắc đã nhận ra tôi), kêu Minh hả!

Con Uyên cười xởi lởi:
- Ông ghé đây ăn chè với tụi này rồi trả tiền dùm luôn, chè ngon, bổ, mà rẻ lắm nữa!

Không đơi tôi có đồng ý hay không, nó kéo ra thêm một cái ghế nữa, để sát bên nó, rồi ngồi phịch cái thân 60kg của nó xuống. Sao mà tàn nhẫn thế, sao mà vô tình thế, sao mà … chàng hảng thế?! Thứ nhất tôi không có “nhí”! Công nhận tôi có hơi ốm, nhưng ốm như Leonardo Dicaprio thì càng hấp dẫn chứ sao. Hơn nữa, tôi cao 1m60! Ở cái tuổi 17 mà cao 1m60 thì khi 25 tuổi, ít nhất tôi cũng 1m65 tới 1m70 chứ chẳng chơi. Mà con trai Sài gòn, với 1m65 thì đủ sức dự thi thanh niên thanh lịch rồi. Không được hạng nhất thì cũng hạng một chục, chứ ai như cái cục thịt chàng hảng cạnh tôi, giỏi lắm là ông trọng tài cụt giò có thể tha thứ chứ vị giám khảo nào có đủ tứ chi, sẽ coi cái tướng đi ấy như là một sự phỉ báng kinh khủng nhất tới vẻ đẹp của phái nữ.

Nghĩ tới đó, tôi tức cười quá nên cười tủm tỉm. Bắt gặp cái cười bí ẩn trên mặt tôi, con Thúy đẩy đưa:

- Vậy là Minh chịu trả tiền cho tụi này rồi! Thúy biết ngay mà! Thôi Minh ăn gì nói đi để Thúy kêu một lượt. Con Thúy nói một cách hồn nhiên, tươi rói, y như rằng bao 3 cái tàu hả mồm này ăn là vinh dự và trách nhiệm từ thuở … chưa biết yêu của tôi! Có biết đâu trong lòng tôi, nó vừa chua, vừa cay, vừa tức.
- Ăn gì cũng được. Tôi ậm ừ.

Trà Mi ngồi đối diện tôi, nảy giờ chỉ tủm tỉm cười mà không nói. Con gái như vậy mới là con gái chứ! Không nói đâu có ai nói mình bị lột lưỡi đâu mà sợ. Thu hết những tàn lực còn lại trong người, tôi đưa mắt nhìn Trà Mi, giờ đây đang thật gần. Trời ơi! Nàng đẹp đến mê hồn. Cái đẹp của thế gian như đọng cả lại trong nàng. Đặc biệt là đôi mắt buồn. Đôi mắt như hai hòn ngọc màu đen, long lanh, xa thẳm và luôn mông lung như chứa đựng triệu vạn tâm tư. “Mắt Ngọc” ơi, tôi muốn là cơn gió ấm để đem đến niềm vui cho đôi mắt ấy. Em ơi, nói cho tôi nghe đi sao mắt em lại buồn vậy? Chợt đôi mắt đó nhìn tôi, cái nhìn ngắn như một tia điện mà chỉ có riêng tôi và nàng biết được. Trong cái ngắn ngủi cực kỳ ấy, dường như chứa đựng muôn vàn điều mà nàng chưa kịp nói ra, nhưng lại muốn tôi phải hiểu. Mà sao tôi hiểu được con gái chứ, đầu óc tôi rỗng tuếch thế này, còn đầu nàng thì tóc xỏa muôn trùng. Ngày xưa, ông Adam và bà Eva, dù không có gì ngăn cách, ổng còn bị bả dụ khị nữa nói chi là tôi. Cái nhìn mang sắc cầu vòng tắt đi, nàng với sang tôi một tí, và chạm … ly chè vào tay tôi, và một giọng réo rắt rất đặc trưng phát ra từ đôi môi đỏ mọng:
- Minh ăn đi, chè Ngọc Lan, ngon lắm đó!

Tôi mỉm cười, hơi lúng túng một tí đón lấy ly chè. Vô tình ngón tay tôi chạm phải tay nàng. Cái lạnh của ly chè làm cho ngón tay trắng hồng đó lành lạnh. Cả người tôi lâng lâng như đang ngồi trên cõi thiên thai, và trước mặt tôi là tiên nữ, là hiện thân của những gì tinh tế nhất của tạo hóa. Có lẽ nhà văn Cát Tường sẽ vô cùng tự hào vì rằng chiếc áo dài mà ông vẽ ngày xưa, giờ đây đã tìm được một trong những chủ nhân thượng thặng nhất. Lời vàng, ý ngọc có lẽ sẽ mãi tuôn ra nếu không có cái giọng chua ngoa của con Uyên kéo tôi về với thực tại (Sao tôi thù con nhỏ này quá, không biết nó có hay rằng tôi ghét cay ghét đắng nó đến như vây hay không?):

- Ăn lẹ lên Minh nhí! Đá tan ra hết thì chè lạt nhách bây giờ!

Hết 


Tags:
Xem thêm Clip Sex Nóng

 
Nội dung : Phim sex làm tình với em còn trinh cực kì hay. 
Dung lượng: 29 phút 
 Tải phim về máy


 
Nội dung: Phim sex con gái và cha dượng làm tình cực đỉnh.
 Tải phim về máy



Nội dung :Phim sex hay đi khám phụ khoa bác si de ra dis... 
Dung lượng: 28 phút 
 Tải phim về máy


 
Nội dung: Phim sex làm tin sori hara hấp dẫn. 
Dung lượng: 17 phút 
 Tải phim về máy

xem phim sex online 2 Phim sex hiếp 1 em còn trinh nõn
xem phim sex online 2 Phim sex phá trinh học sinh dã man
xem phim sex online 5 Phim sex địt em gái họ cực xinh
xem phim sex online 2 Phim sex dẫn bạn gái vào nhà nghỉ
xem phim sex online 5 Phim sex cận cảnh địt em lên đỉnh phê
Tags: VtruyenSex.Sextgem.Com/TruyenSexLonEm/tra-mi
SEO : Bạn đến từ :
Bản Quyền Thuộc Về
VTruyenSex.SexTGem.Com